Khuya. Đồng hồ lạnh lẽo điểm 12 giờ. Giáng sinh liệu đã qua chưa nhỉ?
Nén một tiếng thở dài, liếc chồng bài vở còn dang dở, chẳng hiểu tại sao giữa không khi tươi vui thế này lại có kẻ dở hơi mà đi ngồi buồn.
Giáng sinh đông và vui, đỏ xanh vàng rực rỡ cùng những điệu nhạc nghe mãi chẳng thuộc nổi bao giờ, mọi thứ lặp đi lặp lại như một thước phim hỏng. Tích tắc, tích tắc, đồng hồ quay ngược về những thước phim ngả màu thời gian trên chiếc áo đồng phục màu trắng, tua đi tua lại những nụ cười đã bị ai tắt đi tiếng giòn giã, để lại một vết kìm nặng trĩu trong tim.
Tích tắc, tích tắc, đồng hồ nổi đóa trong sự tĩnh lặng của buổi đêm, khi không còn gì cả ngoài những áp lực mơ hồ. Giáng sinh còn gọi là mùa thi, và mùa thi chỉ nhẹ nhõm khi có bạn bè bên cạnh, hoặc chí ít là ở phía bên kia của tin nhắn messenger.
Rù rì, rù rì, quạt máy thét gào trong cái nực của mùa đông. Chiếc chăn bông buồn so trong góc tủ, bên cạnh khăn quàng cổ và chiếc áo len đã mốc meo tự bao giờ.
Thì thào, thì thào, lời tâm sự của ai kia bên thềm nhà lộng gió. Xa hay gần chẳng phải đo ở khoảng cách, mà đo ở lòng người.
Mùa đông may mắn làm sao khi tuyết chẳng rơi và ông già Noel chẳng bao giờ ghé lại. Tuyết và Noel, mọi thứ sẽ mãi mãi đẹp đẽ như vậy trong tâm trí chúng mình, vẹn toàn và không thể nào bị nhấn chìm được bởi những nỗi buồn không biết kể cho ai. Lòng nghẹn lại trong những cảm xúc chẳng hiểu vì gì, nhưng chắc chắn ngày mai rồi sẽ khác. Khi ông trăng trốn vào sau bóng đêm màu tím nhạt, mặt trời tròn vạnh màu trứng muối rồi lại trồi lên khỏi biển lạnh rét căm, đâu đó vẫn có nụ cười và những sự khởi đầu lấp lánh.
Chẳng cần ai phải giấu đi gì cả, chẳng cần ai phải cất nén đi trái tim của mình, không việc gì phải tự huyễn mình rằng mọi thứ sẽ ổn thôi. Vốn dĩ không có điều gì ổn, và không ổn thì cũng ổn thôi mà.
Kim Xuân
Find me on social media:
- Facebook: https://www.facebook.com/kimxuannnn
- Instagram: https://www.instagram.com/kimxuannnn/
- Fanpage: https://www.facebook.com/xusomauhongcuakimxuan/
- For work: kimxuan0904@gmail.com