Còn lời hứa nào với Mẹ mà bạn chưa hoàn thành?

 

– “Mẹ ơi, sau này con sẽ học thật giỏi, kiếm thật nhiều tiền, xây biệt thự to ơi là to, mua xe hơi xịn ơi là xịn rồi chở mẹ đi du lịch khắp nơi nha!

– Mẹ chẳng cần giàu, mẹ chẳng muốn giàu. Cứ sống thế này là thích rồi con à.”

Áo mẹ thì sờn vai, đôi giày của mẹ cũng đã cũ. Mẹ chỉ giỏi nói dối con mà thôi.

Con gái của mẹ đang là sinh viên trường Đại học Ngoại Thương, là ước mơ to lớn nhất mà nó từng ao ước. Mẹ chẳng biết Ngoại Thương là gì, nhưng mẹ cùng con hét lên vì vui mừng khi giấy báo trúng tuyển được gửi tới. Ngày con 18, con đâu có biết nỗi vui thì ít, mà nỗi lo thì nhiều…

Con lên thành phố, con cứ lo cho những bỡ ngỡ của mình mà quên mất những hy sinh của mẹ. Nhiều ngày liền con chẳng gọi về nhà, mẹ thì lo con bận học nên cũng chẳng dám hỏi thăm. Thế nên, con cũng chẳng kể cho mẹ nghe rằng con quen thêm rất nhiều bạn mới. Con chẳng kể những buổi đi chơi khuya và những lần trốn học. Con sẽ chẳng bao giờ dám kể rằng điểm của con cứ thế mà tuột dốc không phanh.

annie-spratt-301013-unsplash.jpgMẹ ở quê, căn phòng ngập ánh sáng giờ chẳng thấy bóng con đang học bài bên khung cửa. Chi tiêu một tháng, giờ phải trích ra hẳn vài triệu đồng để gửi lên thành phố cho con ăn học. Mẹ ráng mỗi ngày làm thêm một ít, tích góp thêm một ít. Bữa cơm ngày con ở nhà thì đầy thịt, đầy cá. Con đi rồi, nhà chỉ ăn cà mắm với rau dưa. Mỗi lần giọt mồ hôi lăn dài trên má là mỗi lần mẹ thấy ước mơ của con gần thêm một chút. Mồ hôi mẹ nuôi lớn ước mơ con.

Có một ngày Sài Gòn trời mưa tầm tã, ngồi thu lu bên lề đường, con thấy có cô lao công trạc tuổi mẹ đang gắng lượm ve chai, khi mà gió táp chỉ chực quật cả cô và bao báu vật của mình lật ngả. Con nhớ mẹ, con nhớ ra phía sau những tờ tiền con đang cầm trên tay là sự lam lũ của mẹ. Con nhớ ra mình là ai, con nhớ tới lời hứa của con với mẹ hôm nào.

“- Mẹ ơi, sau này con sẽ học thật giỏi, kiếm thật nhiều tiền, xây biệt thự to ơi là to, mua xe hơi xịn ơi là xịn rồi chở mẹ đi du lịch khắp nơi nha!

– Mẹ chẳng cần giàu, mẹ chẳng muốn giàu. Cứ sống thế này là thích rồi con à.”

Áo mẹ thì sờn vai, đôi giày của mẹ cũng đã cũ. Mẹ chỉ giỏi nói dối con mà thôi.

samuel-austin-629578-unsplash

Mẹ ơi, con là một đứa con gái hư. Con xin lỗi mẹ, và con hứa sẽ không ích kỷ như thế nữa. Con sẽ sống thật tốt, sống cho ước mơ của con, và cả của mẹ. Con sẽ thực hiện những lời hứa con đã từng nói ra. Những mục tiêu của con, dù có phải thức khuya dậy sớm mỗi ngày, con cũng sẽ cố gắng đạt được. Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm.

Vu Lan năm Mậu Tuất.

Kim Xuân

Find me on social media:

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: