Cuối mùa hoa kèn hồng nở, bâng quơ có cánh chò nhẹ rơi. Tháng Tư đến nhanh như một cơn mưa rào, để lại tinh khôi và những câu chuyện thời thanh xuân.
Mình vẫn nhớ lúc chúng mình là những đứa trẻ. Buổi tiệc sinh nhật năm nào đó chúng mình còn bé lắm, những cánh chò bay khắp con đường gần nhà. Đọng lại trong mình những chùm ký ức xoay tít, đám trẻ tung lên trời những cánh nâu cong vút, thả chúng bay đi cùng những tiếng cười thơ ngây.

Nhà mình gần một con đường rất đẹp, hàng cây sao đã sừng sững ở đó từ khi mình bé xíu. Thân cây sần sùi, ôm một vòng tay không xuể hết. Đều đặn cứ tầm tháng tư, ban đầu sẽ là hoa sao như những hạt bụi vàng nhỏ xíu, rồi chò rơi nâu đầy cả con đường. Mình nghĩ rằng ký ức về những quả chò bay sẽ gói gọn ở nơi quê nhà, rằng có lẽ những mùa chò bay sẽ chỉ còn trong ký ức. Thế nhưng Sài Gòn cũng có, quả chò rơi cho người ta nhìn ngắm lúc chiều kẹt xe. Quả chò cũng ở đó, cũng là những thân cây cao sần sùi, đoạn đường mình đi làm mỗi ngày. Lớn lên, thời gian bào mòn mọi thứ: thanh xuân của mẹ, thơ ngây của con. Có những cánh chò ở đó để níu lại, nhắc nhớ tháng Tư lại về.

Ngày Cá tháng Tư năm 17 tuổi, mình trong bộ đồng phục trắng, cùng với chị gái uống trà sữa sau giờ chiều đi học về. Hôm đó mình nhận được những tin nhắn rất dễ thương, để rồi mỗi năm mình đều nghĩ về thời gian đó. Tuổi 17 mọi thứ thật giản đơn. Bạn có thể vì ai đó mà muốn thi chung trường đại học với họ. Bạn có thể thức tới tận khuya để vừa ôn bài, vừa nhắn tin với cậu bạn kia. Bạn có thể cảm thấy vui cả một ngày, vì cậu ấy luôn đem theo dây cột tóc tronng ví để đưa cho bạn mỗi khi tập trung làm đề ở lớp học thêm. Có những chi tiết bé xíu xiu, bạn nhớ mãi, và mỗi khi nghĩ về vẫn mỉm cười trong vô thức. 17 khác với 22 thế nào? 17 tưởng như cô đơn, nhưng xung quanh luôn có nhiều người bên cạnh. 22 tưởng như luôn có mọi người bên cạnh, vậy mà vẫn cảm thấy cô đơn, đôi khi.

Cô bé 17 tuổi có thể mộng mơ về một công việc tốt, một căn hộ đẹp, một người bạn trai dễ thương. Nhưng lớn lên không có nghĩa rằng mọi thứ tốt đẹp tự xuất hiện xung quanh bạn. Mọi thứ lấp lánh mà bạn muốn, bạn phải tự mình chăm chỉ nỗ lực để dành lấy.
Những chuyện đã qua, mình sẽ để dành lại trong chiếc rương ký ức. Hoài niệm cũng là một cái hay, chỉ là hoài niệm và tự vui vẻ với những mảnh ký ức mình giữ lại. Có những chuyện mãi mãi chẳng thể thay đổi được nữa, chỉ là một chút nuối tiếc sẽ đi theo bạn tới cuối cuộc đời. Nhưng hãy tin bản thân bạn, tin phiên bản trẻ và sáng suốt của bạn. Để đưa ra một quyết định, bạn đã suy nghĩ rất nhiều rồi. Mọi thứ diễn ra trên đời này đều có lý do của nó, mỗi người bạn gặp cũng vậy, họ có ý nghĩa trong cuộc sống của bạn.

Chuyện tình cảm đôi khi thật đáng sợ, bởi vì bạn nghĩ nó đáng sợ. Có những người đem lòng mình đi crush chàng trai mà họ không thể nào tiến tới được, thay vì đối mặt với tình cảm ở thực tại. Liệu chuyện tình cảm có đáng sợ đến thể, để người ta trốn tránh? Sẽ không ai trả lời được câu hỏi đó ngoại trừ chính bản thân bạn. Khi bạn gặp được người khiến bạn cảm thấy như cuộc sống này không thể nào thiếu họ được, bạn sẽ tự được mách bảo bởi chính trái tim bạn rằng bạn nên làm như thế nào.
Để những câu chuyện tháng Tư trôi đi trong tháng Tư. Tháng Tư sẽ chẳng còn là sự trống rỗng nữa, bởi tháng Tư sẽ luôn được lấp đầy, bởi những điều mới mẻ và thú vị, bởi tình cảm trong sáng và dễ thương, bởi một ai đó.
Kim Xuân
Nguồn ảnh: Unsplash
Follow me on social media 💕
✨ Instagram: https://www.instagram.com/kimxuannnn/
✨ Facebook: https://www.facebook.com/kimxuannnn
✨ Youtube: https://www.youtube.com/channel/UCLnPweNueePzl78diRnRaTw
2 bình luận cho “Những câu chuyện tháng Tư”
Thank you for following my blog!
ThíchĐã thích bởi 1 người
You’re welcome! Your recipes are really helpful to me. Thank you for your amazing content you post!
ThíchThích