Mình vốn dĩ nghĩ càng bận rộn sẽ càng không có thời gian để buồn phiền hay nghĩ ngợi linh tinh. Thế nhưng bận đến một lúc nào đó thôi, người ta sẽ có một điểm bùng nổ và mọi thứ trở nên rối bời.
Tết
Sắc mai vàng, màu đào thắm lại nhuộm rực rỡ các góc đường, mặt phố. Đâu đâu cũng nghe tiếng nhạc Xuân thôi thúc những người con ở xa trở về nhà. Giữa cái hân hoan như thế, dòng người bỗng như vội vã hơn. Có một kẻ lặng thinh bên tách cà phê nghi ngút khói, giữa một góc khuất tranh tối tranh sáng mà ngắm nhìn guồng chảy bộn bề. Nhấp lấy một miếng đắng ngắt, hắn ta thẫn thờ buông một câu hỏi nghe chua chát: “Hồn Tết đã mất hay chưa?”
Thanh xuân có đo được bằng thước?
Nếu nói đời người chỉ vỏn vẹn 60 năm tròn trĩnh, ví đó như độ dài của một cây thước kẻ, vậy thanh xuân của ta dài rộng bao nhiêu?
Bạn cũ
Bỗng có một ngày tỉnh giấc, ta chợt nhận ra rằng mình đang sống trong ước mơ của cô bé cấp ba ngày nào. Mở mắt giữa tiếng còi xe nhộn nhịp của thành phố lớn, trên ngực áo vương sợi dây đỏ của Ngoại Thương. Ước mơ của ngày ấy đã thực hiện được rồi, ước mơ của tất cả chúng ta năm mười bảy, mình đã chạm tới rồi đấy.
Nhưng, bên cạnh ta chẳng còn những bóng hình thân thuộc. Hỡi những cậu bạn đã cùng mình đi qua chớm nở thanh xuân, cậu ơi, dạo này cậu thế nào?
Bạn thực sự muốn điều gì?
Thực sự, bạn muốn làm gì ngay bây giờ nhất ?
Những chàng trai ấy
Mama said there'll be boys like you Tearing my heart in two Doing what you do best Taking me for a ride Telling me pretty little lies But with you, I can't resist...
Tuổi trẻ chẳng quay đầu
Đã đến cái tuổi chín chắn hơn một chút rồi, để mà mỗi lần chán chường lại mở những tệp cũ trong máy tính ngày xưa rồi ước gì : Mình sống lại thời ấy thì hay nhỉ ?
Ngày mình 18, mình bước ra thế giới với niềm tin rằng thế giới này đầy điều tuyệt vời để khám phá. Thế nhưng chẳng biết ước mơ ngủ đâu mà thoắt đưa một năm trôi nhanh lắm. Mình với những người mới, với những chuyện mới, quên đi mình là ai, đến từ đâu và ai là mình.
Khi mọi thứ khó khăn hơn một chút
Là lúc cuộc sống của cậu sắp "lên level"...
Khi cuộc sống khó khăn thêm một chút, là những lúc đôi khi muốn khóc lên cũng chẳng được.
Lý do bắt đầu
Xin chào tất cả các bạn.
Mình tên Xuân, 19 tuổi 8 ngày và đang học đại học.